Trân trọng chia sẻ và gửi tặng Hoài Niệm đến gia đình, người vợ thân yêu
của anh Việt Dzũng, cũng như tất cả các thính giả ái mộ người nhạc sĩ
vẫn mãi mãi đồng hành cùng chúng ta trong công cuộc quang phục quê
hương.
Phần chính của lời nhạc phổ từ một bài thơ của độc giả Nguyễn Đan Thanh
hiện còn ở Việt Nam. Tin rằng nỗi niềm trong bài thơ cũng là nỗi niềm
của rất nhiều người Việt khắp nơi, và WE đã thực hiện ca khúc Hoài
Niệm này.
Hoài niệm - Lời Nguyễn Đan Thanh & Trần Bảo Như - Nhạc Trần Bảo Như - Hòa âm Nguyên Ca -Tiếng hát Mê Linh
Từ nguyên tác:
Từ nguyên tác:
Nhớ Việt Dzũng - Nguyễn Ngọc Hùng Dũng
Tôi Bao giờ nghe được bản tình ca
Là nhặt được mảnh trăng xưa ngày ấy
Giòng sông thơ gió chiều đưa đẩy
Dưới lòng sông trỗi dậy khúc nhạc buồn
Người bây giờ đã mắt nhắm tay buông
Sao âm vang vẫn còn vọng mãi
Nếu ra biển xin hãy dừng chân lại
Nghe biển đêm hát khúc tự tình
Quê hương mình sao cứ mãi điêu linh
Để thi ca vẫn ôm sầu cổ độ
Tôi viết cho Anh người nằm dưới mộ
Không quen nhau sao vẫn nhớ thương hoài
Việt Dzũng đi rồi tôi đứng giữa trần ai
Ai hát cho tôi nghe Thề không phản bội...
Ai cũng quý anh nỡ nào anh đi vội
Anh có mang theo bảy nốt nhạc buồn
Đất Sài gòn tôi nốc cạn chiều buông
Văng vẳng đâu đây Quê hương ngạo nghễ
Trời Sài gòn sao bây giờ buồn thế
Giận trời già tôi uống cả hồn tôi
No comments:
Post a Comment